Hiệp nghị 30 ngày làm gay - Chương 6
Hiệp nghị 30 ngày làm gay
Chương thứ 6
Làm gay ngày thứ 3.
[ Khen đối phương trước mặt mọi
người ]
Hôm nay thời tiết có chút âm trầm, gió lạnh
gào thét đặc biệt mãnh liệt.
So với thời tiết, tâm của Trương Linh Dật còn
lạnh hơn.
Vì Trương Linh Dật được nghỉ tiết chính khoá
vào buổi sáng hôm nay. Nên hắn vùi đầu vào trong chăn, nghiêm túc tự hỏi làm
sao có thể ở trước mặt mọi người khen Vương Nghiễm Ninh.
Nói thật muốn hắn khi dễ Vương Nghiễm Ninh
thì rất dễ dàng. Dù sao bọn họ cũng không ưa nhau, thường trực tiếp hoặc gián
tiếp khi dễ đối phương vô số lần, nhưng nếu muốn khen đối phương thật sự.. rất
khó!
Khen y đẹp trai? Thật vớ vẫn, y làm sao đẹp
trai bằng hắn cơ chứ!
Khen y tài hoa? Cái này nói không nên lời,
làm sao có thể ở trước mặt mọi người thừa nhận Vương Nghiễm Ninh so với hắn tài
hoa!
Khen hắn có khí chất? Vừa nghĩ Vương Nghiễm
Ninh trên miệng thốt mấy câu "Lão tử" "Khốn kiếp" "mẹ
nó", này thật sự là rất mù quáng !
Suy nghĩ một hồi hắn không đề ra được phương
án nào, cái này quyết định thật khó.
Bỗng nhiên di động run lên, là Vương Nghiễm
Ninh gửi tin nhắn đến.
”Trương Linh Dật, tôi cảm thấy chúng ta không
nên tiếp tục làm gay nữa, chuyện này rất không có cơ sở.”
”Chết tiệt, như thế nào có thể như vậy!”
Trương Linh Dật cả người như nổi điên, hắn đang bắt đầu chấp nhận, như thế nào
nói muốn dừng là dừng? Hắn bật người dậy lập tức gọi điện thoại.
Tiếng điện thoại vang lên hai lần, cuối
cùng Vương Nghiễm Ninh cũng bắt máy.
”Uy, cậu có ý gì đây? Cái gì mà không muốn tiếp
tục làm gay? Trương Linh Dật liền hỏi tới tấp.
”Trong tin nhắn tôi đã nói rõ
ràng, tôi thấy chúng ta đã quyết định quá vội vàng, đặc biệt là chuyện
này thật sự rất không có khả năng.” Vương Nghiễm Ninh nói.
Trương Linh Dật đang muốn tiếp tục truy vấn
nhưng Vương Nghiễm Ninh lại nói: ”Không nói nữa, tôi phải đi họp hội sinh viên
rồi.” Sau đó rõ ràng lưu loát cúp máy.
Trương Linh Dật gọi điện lại nhưng không có
ai bắt máy.
Trương Linh Dật càng nghĩ càng buồn bực, cảm
thấy như mình bị bỏ lại một mình. Điều này sao có thể, hắn đường đường là hot
boy đẹp trai đệ nhất đại học F, như thế nào có thể bị người ta vứt bỏ hết lần
này đến lần khác được!
Vu Hải Ninh kia coi như dẹp đi, nhưng Vương
Nghiêm Ninh làm sao có thể không chút để ý đến cảm xúc của hắn chứ!
Vì thế Trương Linh Dật nhanh chóng nhảy ra khỏi
giường, rửa mặt chải đầu, hối hả thay quần áo. Vô cùng hùng dũng oai vệ, đầy
khí phách hiên ngang đi ra ngoài, thẳng đến văn phòng hội sinh viên.
Vương Nghiễm Ninh vào năm thứ ba đã từ chức vị
trí chủ tịch hội sinh viên, hiện tại đang tiếp nhận vai trò làm cố vấn. Nhưng tất
cả các hoạt động cùng vấn đề đều phải hỏi qua ý kiến của y.
Hiện tại đã là cuối kỳ, hội sinh viên sẽ bắt
đầu thực hiện các hoạt động quy mô để chuẩn bị trước cho học kỳ kế. Cho nên
không thể không mời Vương Nghiễm Ninh đến tư vấn.
Giống như lúc này đây, hội sinh viên đang phiền
não về việc tổ chức cuộc thi âm nhạc vườn trường. Nên theo hệ thống bỏ phiếu bầu
như trước hay là để các sinh viên bỏ phiếu quyết định kết quả.
Vương Nghiễm Ninh đang ngồi trong phòng sinh
hoạt của hội sinh viên, tập trung nghe chủ tịch hội sinh viên đương thời trình
bày hai loại ưu điểm cùng khuyết điểm của hai chế độ bỏ phiếu.
Trên mũi y có dán một miếng băng keo cá nhân,
làm cho những cán bộ trong hội sinh viên lén nhìn một chút, muốn hỏi những lại
không dám.
”Tôi cảm thấy...” Vương Nghiễm Ninh trong đầu
đề ra một ý kiến, đang suy nghĩ làm thế nào mở miệng cho người khác thấy sự uy
quyền cùng tài năng chuyên nghiệp của mình.
Bỗng nhiên cửa văn phòng hội sinh viên ’’phanh’’
một tiếng mở ra, Trương Linh Dật uy phong lẫm liệt đứng ngay trước cửa.
”Cái kia.. Trương sư huynh, người hình như đi
nhầm thì phải, văn phòng của đoàn hội liên hiệp học sinh ở bên kia.” Chủ tịch hội
sinh viên nuốt một ngụm nước bọt nói, thật không thể trách hắn không có khí
phách ah’. Ánh mắt của Trương Linh Dật thật sự rất có sát khí.
Trương Linh Dật không nhìn đến chủ tịch hội
sinh viên, hắn trực tiến vào, cằm hất lên, hướng Vương Nghiễm Ninh nói: ”Cậu ra
đây, chúng ta nói rõ ràng một chút.”
Vương Nghiễm Ninh bất đắc dĩ đứng lên liếc
nhìn hắn xem thường, quay qua chủ tịch hội sinh viên nói: ”Tôi đi ra ngoài một
chút, mọi người cứ tiếp tục.”
”Cậu sao có thể như vậy chứ?” Trương Linh Dật
mạnh mẽ lên án, ”Cậu cho là làm gay cũng giống như đi chợ mua thức ăn hả? Nói
đi liền đi, nói không muốn đi liền không đi sao?”
Vương Nghiễm Ninh khoé miệng giật giật: ”Cậu
không thấy từ khi cậu và tôi làm gay liền xảy ra bao nhiêu chuyện xui xẻo sao?
Tôi cảm thấy bát tự của chúng ta không hợp, vẫn
là nên tránh xa nhau ra.”
Trương Linh Dật đảo mắt xem thường nói:
”Chúng ta bát tự không hợp không phải hôm nay mới biết, nếu không phải vì bát tự
không hợp chúng ta như thể nào cùng coi trọng Vu Hải Ninh? Như thế nào lại quyết
định đi tới nước này? Vương Nghiễm Ninh, cậu muốn đổi ý thì trực tiếp nói thẳng
ra, cần gì phải tìm lý do viện cớ?”
Vương Nghiễm Ninh tuy là người kiêu ngạo, có
chút bệnh vương tử nhưng tính tình vẫn rất được. Y chính là một người đặc biệt
trọng chữ tín. Không thể dễ dàng tha thứ cho kẻ nói chuyện không giữ lời.
Vì thế bị Trương Linh Dật nói khích một chút,
y tức khí ngẫn đầu lập tức đáp: ”Ai đổi ý chứ, chỉ là làm gay thôi mà, cậu đã
không sợ vậy chúng ta cứ tiếp tục. Hôm nay phải làm cái gì?”
Trương Linh Dật thấy phép khích tướng có hiệu
quả, trong lòng thầm khoái trá, nghiêm mặt nói: ”Hôm nay chúng ta phải khen đối
phương ở trước mặt mọi người.”
Vương Nghiễm Ninh bĩu môi: ”Vậy thì đúng lúc,
cậu vào trong văn phòng hội sinh viên khen tôi trước mặt mọi người đi.”
Hai người một trước một sau tiến vào văn
phòng hội sinh viên, chủ tịch hội học sinh cùng vài cán bộ đang ngồi chờ Vương
Nghiễm Ninh.
Trong số cán bộ hội học sinh có một nữ sinh
đã theo đuổi Vương Nghiễm Ninh từ lâu. Mắt thấy Vương Nghiễm Ninh bước vào, ánh
mắt nóng bỏng của cô nàng không gì có thể so sánh được.
Chủ tịch sinh viên nhìn Trương Linh Dật đi
theo phía sau Vương Nghiễm Ninh hơi bối rối hỏi: ”Ah’..sư huynh, Trương sư
huynh có chuyện gì sao?”
Vương Nghiễm Ninh nhún nhún vai: ”Không có
gì, chỉ là tới đây nghe một chút thôi. Hắn là lãnh đạo của đoàn liên hiệp sinh
viên, từng làm không ít hoạt động nên có thể giúp chúng ta đề xuất ý kiến.”
Chủ tịch hội sinh viên cùng vài cán bộ nghe vậy
cằm xém chút rớt xuống đất.
Vương Nghiễm Ninh và Trương Linh Dật làm sao
có thể hài hoà ở chung một ngày? Còn cùng nhau đóng góp giúp đỡ hội sinh viên?
Có phải là tận thế sắp đến không nha?
Vương Nghiễm Ninh mặc kệ nội tâm những người
xung quanh đang dậy sóng, hắng giọng nói. ”Nghe ngươi trình bày hai phương án
kia tôi đã suy xét một chút. Tôi cảm thấy vẫn là nên dựa theo hệ thống bỏ phiếu
như trước sẽ tốt hơn một chút. Cuộc thi âm nhạc vườn trường ở đại học F có thể
chiêu mộ rất nhiều người. Những tuyển thủ dự thi này có thể huy động mọi người
bỏ phiếu cho mình. Nếu như có hàng trăm tuyển thủ dự thi đều làm như vậy thì kết
quả cuộc thi nhất định sẽ không khách quan. Mọi người không chỉ tới xem tài
năng, bọn họ còn đến nhìn trai đẹp gái đẹp. Nếu đổi thành chế độ sinh viên bỏ
phiếu, nhất định số lượng tuyển thủ có tài năng sẽ giảm xuống, cũng dễ dàng cho
cá lọt lưới...”
”Nghiễm Ninh nói quá đúng, thật hay!” Trương
Linh Dật ở một bên liên tục phụ hoạ, ”Nghiễm Ninh đã tổ chức rất nhiều hoạt động,
phương pháp nào hữu hiệu nhất cậu ấy chắc chắn hiểu rõ ràng, tôi cảm thấy chuyện
này cứ nghe theo cậu ta.”
Chủ tịch hội sinh viên cùng cán bộ ở một bên
nghe Trương Linh Dật nói, tâm khẽ phát run.
Ông trời ah’!! hôm nay rốt cuộc đã xảy ra
chuyện gì?
Vì sao Trương Linh Dật lại có ý kiến chung với
Vương Nghiễm Ninh?
Rõ ràng là bọn họ ăn McDonald hay KFC đều có
thể làm cho mây đen kéo đến dày đặc, vì sao hôm nay lại xuất hiện tình cảnh hài
hoà như bạn bè?
Chủ tịch hội sinh viên mồ hôi lạnh chảy ròng
ròng, trên mặt thiếu oxy ráng nặn ra một nụ cười gượng: ”Đúng đúng, thật cảm ơn
hai vị sư huynh đã tới đây cho ý kiến, chúng ta nhất định sẽ suy xét kĩ lưỡng.”
Vương Nghiễm Ninh trong lòng vừa ý gật đầu,
đang định cùng Trương Linh Dật đồng thời rời đi.
Nữ sinh cán bộ thầm yêu thích Vương Nghiễm
Ninh có chút xấu hổ gọi y lại: ”Nghiễm Ninh sư huynh~ "
"Chuyện gì?" Vương Nghiễm Ninh quay
đầu lại, nữ sinh cán bộ này đã thầm theo đuổi y từ lâu, tuy rằng y đối với cô
nàng không có tình cảm gì. Nhưng y là người đẹp trai, luôn giữ hình ảnh phong độ.
Nên y cũng không nhẫn tâm khiến cô ta mất mặt, bởi vậy từ trước đến nay vẫn
cùng cô duy trì quan hệ ôn hoà.
Nhưng hôm nay Vương Nghiễm Ninh đã khác rồi,
y đã không còn phong độ nhẹ nhàng, thương hoa tiếc ngọc nữa.
Vương Nghiễm Ninh của ngày hôm nay đã bị một
người con gái làm tổn thương quá nhiều, quyết tâm trả thù xã
hội.
Vì thế khi tiểu nữ sinh cán bộ đỏ mặt hỏi
Vương Nghiễm Ninh tối nay có thể cùng cô đi ăn cơm tối hay không.
Vương Nghiễm Ninh quyết đoán kéo tay Trương
Linh Dật cười cười nói: “Thật có lỗi, tối nay tôi đã hẹn với Linh Dật đi ăn cơm
rồi.”
Sau đó hai đại hot boy của đại học F dắt tay,
liết mắt đưa tình nhìn với nhau đi khỏi văn phòng hội sinh viên. Lưu lại chủ tịch
hội sinh viên và những vị cán bộ khác đang hoá thành đá.
”Mọi người.. những gì tôi vừa nhìn thấy có giống
như các người thấy không?” Chủ tịch hội sinh viên là người đầu tiên hồi phục lại
tinh thần, gương mặt lãnh tĩnh hỏi những người khác.
Một nam học đồng
đeo kính đen đẩy gọng kính nói: ”Nếu ý chủ tịch muốn nói là Nghiễm Ninh sư
huynh cùng Trương Linh Dật tay trong tay, cùng nhau đi ăn cơm như lời y nói thì
coi như những gì chúng ta nhìn thấy đều giống nhau.”
Tiểu nữ sinh cán bộ bị Vương Nghiễm Ninh cự
tuyệt chực rơi lệ: ”Chủ tịch, có phải em thật sự.. thật sự bị người ta chán
ghét? Vì sao Nghiễm Ninh sư huynh tình nguyện cùng Trương Linh Dật ăn cơm cũng
không muốn cùng em dùng bữa?”
Chủ tịch hội sinh viên nhìn tiểu nữ sinh cán bộ nhất thời cũng không nghĩ ra được lời nào an ủi cô nàng.
Không chút quan tâm đến văn phòng hội sinh
viên bên kia có bao nhiêu dậy sóng, Vương Nghiễm Ninh và Trương Linh Dật thật
là ’’ngọt ngào như mật’’ cùng nhau đi ăn cơm.
Trường đại học F ở thành phố G có chút danh
tiếng, thức ăn khó nuốt đến độ có thể xếp vào hàng thứ hai trong danh sách các
trường đại học cao đẳng, chỉ đứng sau mỗi học viện nghệ thuật nổi tiếng.
Khác với thức ăn khó nuốt của học viện nghệ
thuật nổi tiếng. Thức ăn của trường đại học F lại không thể đoán trước được gì,
mức độ lên xuống cũng khác nhau.
Nghe nói đầu bếp của căn tin chính là đệ tử
thứ N của thế hệ đầu tiên trong giới ẩm thực hắc ám. Món ăn tiêu biểu của hắn
chính là bánh trung thu chiên hành lá rất thịnh hành trên Internet. Sau món bánh trung thu chiên hành, hắn làm luôn cả mứt quít kéo đường.
Món ăn đó khiến cho rất nhiều sinh viên ở đại học F thần hồn điên đảo, ba ngày
không thể nếm đến vị thịt.
Tại thành phố G các trường đại học cùng cao đẳng
lưu truyền một câu nói nhân gian: Cuộc sống giống như căn tin của trường đại học
F, ngươi vĩnh viễn không thể biết mình sẽ ăn món gì tiếp theo.
Cũng có không ít những sinh viên trường khác và nhân viên văn phòng đến đây. Chỉ vì bọn họ muốn thưởng
thức sự kinh hỉ của hương vị.
Bất quá Vương Nghiễm Ninh và Trương Linh Dật
hôm nay vận khí rất tốt, may mắn bắt được thời điểm bình thường hiếm hoi của đầu
bếp sư phụ. Hắn làm được vài món ăn ngon, còn có một tô canh được bỏ nhiều ngô,
đĩa thịt sườn chua ngọt thật hấp dẫn.
”Kỳ thật tôi chỉ cố ý muốn thương tổn nữ sinh
đó thôi, chúng ta không cần thật sự cùng nhau ăn cơm.” Vương Nghiễm Ninh không
nói gì ngửi mùi thức ăn ngon, hướng Trương Linh Dật nói.
”Aizzz, đã diễn thì phải diễn cho trót chứ,
dù sao chúng ta đều muốn đi ăn cơm.” Trương Linh Dật vừa ăn vừa nở một nụ cười
thần bí với Vương Nghiễm Ninh, ”Hơn nữa, có chuyện tớ muốn làm lâu rồi.”
Vương Nghiễm Ninh bỗng nhiên có dự cảm không
tốt: ”Chuyện gì?”
”Cậu có biết tớ ghét nhất gặp cảnh gì trong
lúc ăn cơm hay không?” Trương Linh Dật mí mắt híp lại, giọng nói có chút nguy
hiểm, ”Chính là cảnh mấy đôi tình nhân uy cơm cho nhau! Hôm nay cơ hội tốt như
vậy.. chúng ta không nhân dịp này trả thù xã hội một chút đi.”
Vương Nghiễm Ninh khoé miệng run rẫy: ”Chẳng
lẽ cậu muốn...”
”Đúng vậy!” Trương Linh Dật gắp một miếng thịt
sườn chua ngọt, ngay lập tức đưa đến bên miệng của Vương Nghiễm Ninh, ”Tớ muốn uy
cậu ăn cơm ah’.”
Tình nhân đút cơm cho nhau sao có thể để cho
Trương Linh Dật một mình hưởng thụ?
Vương Nghiễm Ninh lúc đầu có chút kinh ngạc,
nhưng lại nhanh chóng hồi phục tinh thần, đặc biệt phối hợp mà nuốt vào miếng
thịt sườn chua ngọt kia. Cũng không cam chịu yếu thế, y múc một muỗng canh hạt
ngô đưa tới miệng Trương Linh Dật: ”nào, tôi đút cậu uống nước canh.”
Trương Linh Dật thấy Vương Nghiễm Ninh thoải
mái như vậy, vì thế cũng dũng cảm mà uống hết muỗng canh. Sau đó hai người liền
phía sau phía trước, người tiếp ta tới mà đút cơm cho nhau.
Lúc này là thời điểm ăn cơm, trong phòng ăn
có không ít người. Hai người đều là nhân vật phong vân, hành động như vậy rất dễ
dàng làm người khác chú ý.
Đệt mợ, là ta mua cơm không đúng sao?
Tình nhân uy cơm cho nhau vốn dĩ đã gây chú ý
cho người khác. Hai người nam nhân uy cơm cho nhau càng là chuyện hiếm thấy,
càng hiếm hơn hết chính là.. hai đại hot boy như oan gia, bình thường vẫn xem
nhau như cừu nhân lại đang đút cơm cho đối phương.
Bất quá bọn họ tuy rằng đang uy nhau ăn cơm
nhưng ánh mắt lại sắc lạnh không thôi, động tác trên tay như một trận tranh đấu.
Chút ngọt ngào cũng không có.
Chẳng lẽ đây là phương thức quyết đấu mới của
bọn họ?
Quần chúng sôi nổi khiếp sợ, lại không dám đi
qua hỏi. Vì thế chụm đầu ghé tai tranh luận sôi nổi, có người lặng lẽ lôi điện
thoại cầm tay ra chụp ảnh hai người.
Vương Nghiễm Ninh và Trương Linh Dật, hai người
kịch liệt đút cơm cho đối phương nên rất nhanh đã giải quyết hết toàn bộ thức
ăn trên bàn. Bởi vì ăn quá nhanh nên có chút no căng, hai người đành dẫn nhau rời
khỏi.
”Cậu nói xem tại sao tình nhân lại thích uy
cơm cho nhau?” Trương Linh Dật có chút không thể hiểu,” Một chút thoải mái cũng
không có.”
Vương Nghiễm Ninh bụng trướng đến khó chịu, một
câu cũng không muốn nói, khoát tay bước đi.
”Đừng quên ngày mai đúng giờ gặp mặt ah’!”
Trương Linh Dật ở phía
sau y hô to.
Buổi tối,
F Tinh Nhân lần thứ hai lại đăng một bài post vô cùng hot với tựa đề《 hai đại hot boy uy cơm cho nhau, hoài nghi đây là cách thức quyết đấu mới 》.
Bài post phía dưới còn đối chiếu thêm hình hai người đang đút cơm cho nhau. Góc chụp của những
tấm ảnh rất đẹp mắt, lại có người ngồi gần đó chụp được ánh mắt của hai người.
Có thể thấy hai người tuy rằng đang đút cơm cho đối phương, nhưng ánh mắt mười
phần ngập tràn sát khí. Quần chúng vây xem như bị sấm sét đánh xuống một nghìn
cái.
______________________
chào chủ nhà, rất cảm ơn bạn đã edit truyện này, mình luôn ngóng trông ngày truyện hoàn, mình thì k có thói quen comment truyện nên hi vọng chủ nhà thông cảm, nhưng mình hay theo dõi truyện nhà bạn lắm, cảm ơn bạn nhiều nha
ReplyDelete