Hiệp nghị 30 ngày làm gay - Chương 27
Hiệp nghị 30 ngày làm gay
Chương thứ 27
Làm gay ngày thứ 21
[ Trong lúc đốt pháo,
che lỗ tai cho đối phương ]
Sự kiện ’’mướn phòng khách sạn’’ sau khi có Trương Linh Dật
lên tiếng, tình thế đã nghiêng về một bên –– Ngoại trừ cái tên ’’ti tiện đệ nhất
đại học F” xui xẻo bị mọi người kéo ra ngoài dạo phố. Trọng điểm thảo luận của
mọi người hiện giờ cũng đã chuyển thành ’’phẩm hạnh của Vu Hải Ninh’’.
Nói về một người như Vu Hải Ninh, nếu như bình thường mọi người
không dồn tâm trí đi chú ý cô ta, thì cũng chỉ biết cô ta rất xinh đẹp, am hiểu
nhạc khí, cũng có nhiều tin tức nói cô ta được nhiều người theo đuổi. Nhưng một khi
có người muốn bới lông tìm vết, bọn họ sẽ bới ra rất nhiều tin tiêu cực.
Ví dụ như cô ta là nữ sinh có nhân duyên không tốt, mắt cao
hơn đầu, còn nhiều tin đồn nghi ngờ cô ta được người khác bao dưỡng, và vân..
vân.
Nhưng những chuyện này dù sao cũng chỉ là tin đồn. Thế nào
đi nữa, Vu Hải Ninh cũng khiến không ít nữ sinh trong trường nhìn không vừa mắt. Ngoại trừ đồn
thổi công kích bên ngoài ra, bọn họ cũng không có bằng chứng nào.
Sau hôm Trương Linh Dật lâm trận, lại có thêm một bài post
xoay chuyển tình thế. Nghi ngờ bài viết này là của một tên tiểu nam sinh bị Vu
Hải Ninh lợi dụng tình cảm post lên, tiêu đề ai nhìn thấy cũng phải giật mình
—— « Vu Hải Ninh là người đàn bà dâm
đãng, dụ dỗ nam sinh mướn phòng vì đã mang thai, muốn tìm kẻ lãnh hậu quả » .
Theo cách nói của tên nam sinh kia, mấy năm nay Vu Hải Ninh
vẫn luôn làm tình nhân cho không ít phú thương ở bên ngoài, đã mang thai vài lần.
Và lần này Vu Hải Ninh lại không cẩn thận để mang thai,
nhưng bởi vì sẩy thai rất nhiều lần. Nên bác sĩ nói nếu cô ta sẩy thai thêm lần
nữa, có thể sau này sẽ không thể mang thai. Nhưng bởi vì kẻ bao dưỡng Vu Hải Ninh
đã có gia đình, căn bản không thể nào cho cô ta một danh phận. Vì vậy cô ta tính kế, đem trách nhiệm đẩy lên người một nam sinh trong trường theo đuổi cô ta. Muốn mượn việc say
rượu để cùng nam sinh xảy ra quan hệ, đem đứa trẻ kia đẩy trách nhiệm lên đầu
bọn họ.
Và trong hai đại hot boy của đại học F, Vương Nghiễm Ninh là
một trong mục tiêu thứ nhất của cô ta.
Tên nam sinh kia còn đăng một tấm ảnh trong bài viết, chính
là hình bệnh viện mổ phụ khoa, nơi Vu Hải Ninh đã tới khám.
Bài viết vừa được post lên, toàn trường đều náo động.
Danh tiếng thanh thuần của hoa khôi Vu Hải Ninh học viện báo
chí bị huỷ sạch trong một đêm.
Tuy rất nhiều người cảm thấy người post bài kia thật không phúc hậu. Nhưng bọn họ vẫn không ngăn được ngọn lửa nhiều chuyện của bản thân, đều
tham gia vào thảo luận.
Không bao lâu sau đó, vì Vu Hải Ninh không chịu được áp lực nên phải
thôi học.
Đối với những thảo luận của diễn đàn, người trong cuộc như
Vương Nghiễm Ninh lại không quá quan tâm. Mặc dù y rất chướng mắt cách làm người
của Vu Hải Ninh. Nhưng y không phải là kẻ bỏ đá xuống giếng khi thấy cô ta có kết cục đó. Y chỉ cảm thấy đáng tiếc thay cho cô ta.
Nhưng dù sao.. cũng là đường do bản thân chọn lựa.
Giống như y bây giờ..
Vương Nghiễm Ninh cầm một hộp pháo ngớ ngẩn, cau mày đứng bên
cạnh hồ Nguyệt Lượng. Còn Trương Linh Dật cầm một cây nhang không biết lấy
từ đâu. Không sai! Chính là loại nhang dùng để... thờ phượng lạy thần phật. Đã
vậy hắn còn rất hưng phấn, đứng cạnh y nói :” Thụ thụ, chúng ta đốt pháo đi,
anh che tai cho cưng nha~~.”
Vương Nghiễm Ninh vuốt mặt, tỉnh táo nói: ”Thật ra thì.. tôi
không có sợ tiếng pháo nổ.”
”A?” Trương Linh Dật phất tay một cái nói, ”Anh cũng không
có sợ ah’, nhưng nó có ý nghĩa! ý nghĩa! Nói lên tình cảm ngọt ngào của chúng
ta!”
”Để tôi che tai cho cậu!” Vương Nghiễm Ninh nói.
”Không được! Tớ là công.” Trương Linh Dật một lần nữa ngẩng
đầu ưỡn ngực, lời nói rất chính nghĩa tỏ rõ lập trường ít khi biểu hiện, ”Thụ
thụ, không cho phép em dùng chiêu ’’không làm gay với anh nữa’’ ra uy hiếp!”
Đối với chiêu quá quen này của Vương Nghiễm Ninh, ai so với
hắn quen thuộc hơn nữa chứ!
Lời vừa muốn nói ra miệng của Vương Nghiễm Ninh bị bóp chết
trong cổ họng. Cẩn thận nghĩ lại một chút, lần nào mình cũng uy hiếp Trương
Linh Dật như vậy. Dù sao y cũng là người kiên quyết ném đồng xu, nhưng lại
không được hưởng thụ phúc lợi của người làm công. Vương Nghiễm Ninh cảm thấy
mình thật rất uỷ khuất, bất đắc dĩ nói:” Được rồi.”
Trương Linh Dật nghe vậy liền hoan hô, không dễ dàng ah’.
Làm công lâu như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên hắn hành xử đòi quyền lợi của
tiểu công. Cái này đúng là có thể so với người nông dân trong khoảnh khắc xoay
mình làm chủ được lịch sử ah’!
Trương Linh Dật cảm động đến không thể cảm động hơn nữa.
Vì vậy Vương Nghiễm Ninh cầm lấy cây nhang trên tay Trương
Linh Dật, ghim một cây pháo trên mặt đất, đốt ngòi nổ, sau đó nhanh chóng thối
lui.
Trương Linh Dật lập tức đi đến che lỗ tai cho Vương Nghiễm
Ninh, vừa che vừa nói: ”Thụ thụ, cưng đừng sợ, đã có anh ở đây~~.”
Vương Nghiễm Ninh liếc mắt, nhưng lại không thể ức chế. Bởi
vì đôi tay của Trương Linh Dật đang truyền đến cảm giác ấm áp, khiến cho trái tim y đập
nhanh không thôi. Giống như một luồng điện vậy, ngay cả cổ cũng cứng ngắc lại,
không dám quay đầu nhìn hắn. Sợ sắc mặt của mình hiện giờ đã chuyển hồng.
Vương Nghiễm Ninh thật muốn cong người quỳ xuống.
Trong lúc y đang suy nghĩ viễn vông, ngòi pháo nổ cũng vừa đốt
xong, ”phanh” vang một tiếng thật lớn, nổ tung.
”Thấy tía!” Trương Linh Dật đang che lỗ tai cho y bỗng nhảy dựng
lên, vỗ ngực nói, ”Làm tớ sợ muốn chết.”
Vương Nghiễm Ninh không có bị pháo doạ sợ, nhưng Trương Linh
Dật thì ngược lại, hắn bị doạ đến khẽ run rẩy.
Vương Nghiễm Ninh: ”...”
Trương Linh Dật hậu tri hậu giác: "..."
Vương Nghiễm Ninh: "Cậu..."
Trương Linh Dật: "Hắc hắc.. tớ đã quên.. thật ra tớ sợ
pháo."
Vương Nghiễm Ninh: "! ! ! !"
Vẻ mặt Trương Linh Dật đưa đám nói: ”Tớ chỉ lo làm gay, cũng
quên mất khi bé mình từng bị pháo tạc qua.”
Khoé miệng Vương Nghiễm Ninh co giật, thật không biết nói
cái gì cho tốt với hắn.
”Còn muốn chơi nữa?” Vương Nghiễm Ninh nhìn một hộp đầy
pháo, bình tĩnh hỏi.
Trương Linh Dật trong lòng vẫn còn sợ nhìn hộp pháo, không
cam lòng, như vậy không giải quyết được gì, nhưng là...
”Nếu không, thụ thụ, em đốt pháo, anh để em che tai!”
Trương Linh Dật linh quang chợt loé lên.
Vương Nghiễm Ninh liếc ngang qua: ”Vậy cậu làm thụ?” Xem cậu
còn dám tiếp tục sĩ diện nữa không.
Nhưng sự thật chứng minh rằng, có không ít người mặt dày vô
sỉ không giới hạn, Trương Linh Dật ngẩng đầu ưỡn ngực: ”Được, hôm nay tớ lại làm
thụ một ngày.”
Không có sai, là ’’lại’’, xem ra Trương Linh Dật rất có kinh
nghiệm, tỏ vẻ không có chút nào áp lực.
Vương Nghiễm Ninh dở khóc dở cười, suy sụp hạ vai nhân mệnh
tiếp tục đi đốt pháo. Sau khi đốt xong lui về phía sau mấy bước, Trương Linh Dật
ngay lập tức đem đầu hắn đưa tới trước mặt y nói: ”Thu thụ, cưng che lỗ tai cho
anh~~.”
Vương Nghiễm Ninh không thể làm gì khác hơn là cầm cây nhang
đưa cho Trương Linh Dật, hai bàn tay phủ lấy lỗ tai hắn.
Lại một tiếng vang thật lớn, Vương Nghiễm Ninh vẫn cảm thấy
thân thể Trương Linh Dật run lên một chút. Nhưng nói chung không có cường điệu
như lúc nãy, y bật cười nói: ”Nếu cậu sợ vậy thì đừng chơi nữa.”
”Vậy không được.” Trong chuyện làm gay này Trương Linh Dật rất
kiên trì, ”Phải đem hộp pháo này đốt hết rồi hãy nói.”
Vì vậy, Vương Nghiễm Ninh tính tình nhẫn nại cùng kẻ muốn
chơi đốt pháo, nhưng lại sợ tiếng pháo nổ --- Trương Linh Dật, cuối cùng cũng đốt
xong hộp pháo.
Trong lúc đốt cây pháo cuối cùng, Vương Nghiễm Ninh theo thường
lệ che lỗ tai cho Trương Linh Dật. Sau khi tiếng pháo vang lên, Vương Nghiễm
Ninh cũng không có lập tức đem tay buông xuống.
”Trương Linh Dật, cậu còn nhớ chuyện chúng ta chưa làm hoàn
thành hôm ở trên xe bus không?” Vương Nghiễm Ninh ghé vào lỗ tai hắn nói.
Trương Linh Dật là người đoạt được học bổng hạng nhất, dĩ
nhiên rất nhanh đã nhớ tới ngày đen đủi xui xẻo đó. Nhưng ngay sau đó cũng nhớ
đến chuyện cả hai vẫn chưa làm xong, trong sự nghiệp lớn lao làm gay: ”Ừ.”
”Hôm nay đem chuyện đó hoàn thành đi.” Vương Nghiễm Ninh vừa
nói vừa bỏ tay đang che lỗ tai Trương Linh Dật xuống, di chuyển đến thắt lưng của hắn.
”Được rồi, vừa lúc hôm nay tớ là thụ.” Trương Linh Dật ở
chuyện này đặc biệt rộng rãi trong việc phân chia công thụ, cho nên hắn rất tự
nhiên hào phóng kéo hai tay Vương Nghiễm Ninh siết chặt lấy thắt lưng mình. Còn
thuật thế dựa vào trong lòng ngực y, cố ý thẹn thùng nói, ”Cậu nhất định phải đối
tốt với người ta nha~~.” *Dật Dật là một thằng bựa!!! =)))*
Vương Nghiễm Ninh: ”...”
Trương Linh Dật, cậu đúng là trời sinh nên đi làm gay, cậu
thắng rồi!
Tôi muốn quỳ xuống lạy cậu!
Thật lâu sau Vương Nghiễm Ninh mới từ trong cảm giác quái dị
này thoát ra ngoài. Y đưa đầu dựa lên vai Trương Linh Dật, gương mặt như
thử thăm dò nhẹ nhàng chạm lên gương mặt hắn.
Da thịt kề nhau, hai người đều chấn động.
Đây không phải là lần đầu tiên Vương Nghiễm Ninh ôm lấy
Trương Linh Dật. Thế nhưng lúc này đây, xao động này lại mạnh mẽ hơn rất nhiều
so với bất kỳ lần nào trước kia.
Rõ ràng da thịt thật ấm áp, nhưng hết lần này đến lần khác vẫn
như cái đêm hai người cùng nhau ngắm sao.. Như cái cảm giác run rẩy vì lạnh khi
lon bia dán lên..
Vương Nghiễm Ninh chưa bao giờ nói yêu ai. Nhưng y biết, cho
dù là thời điểm y theo đuổi Vu Hải Ninh. Thì Vu Hải Ninh cũng không thể mang đến
cái cảm giác như vậy cho y.
Tựa như thật lâu trước đây, y có đọc qua một câu nói tiếng
Anh ——
Giống như đem một ly nước đầy đá uống vào, nhưng lại hoá
thành hai hàng lệ nóng.
Khi đó y không hiểu, chỉ cảm thấy câu này đúng là già mồm
cãi láo. Nhưng bây giờ chẳng biết vì sao y lại nghĩ tới..
Trương Linh Dật khẽ thở dài, như giả như thật nói: ”Thụ
thụ ah’, nếu cậu là một cô gái.. tớ nhất định sẽ theo đuổi cậu!”
Vương Nghiễm Ninh sửng sốt, cả người cứng đờ, hai tay vòng
qua thắt lưng Trương Linh Dật giống như mất đi tri giác, dần nới lỏng.
Đúng vậy.. ở trường học này chỉ có cậu mới có thể xứng đôi với
tôi..
Duy chỉ có giới tính thì không thể..
Trương Linh Dật dường như không phát hiện dị thường của
Vương Nghiễm Ninh, hắn nói: ”Thụ thụ, chúng ta còn hai môn thi nữa là xong. Hai
ngày này sẽ không được gặp mặt nhau, nhưng chờ khi thi xong, chúng ta cùng nhau
đi du lịch có được không?”
Vương Nghiễm Ninh lúng ta lúng túng lấy lại tinh thần, nhớ tới
chuyện cùng nhau đi du lịch trong ’’Những chuyện tình nhân nên làm cùng nhau”,
hơn nữa cũng đúng lúc hai ngày đó bọn họ thi xong, nên y gật đầu.
______________________________
Comments
Post a Comment